Mỹ Thuật Tâm Nguyễn - Vẽ Tranh Tường Trang Trí Chuyên Nghiệp Dĩ An

Du Ngoạn Và Vẽ Tranh Tường Tại Mũi Né, Phan Thiết, Lâm Đồng

Ngày đăng: 26/04/2024

    Vẽ Tranh Tường Ngắm Bình Minh Và Hoàng Hôn Biển Mũi Né, Phan Thiết

     

    Ngày nay , mọi người đều biết Mũi Né, Phan Thiết là thủ đô Resort của Việt Nam và du khách quốc tế. Nhưng vẻ đẹp hiếm có về một vùng biển trải dài cùng hàng dừa xanh đến tận chân trời, thực sự được cả thế giới biết tới, sau lần nhật thực 1995. Khi ấy, mặt trăng và mặt trời cùng nhau khoe vũ điệu ánh sáng của mình lấp lánh trên mặt biển. Tất cả thời gian như ngừng trôi, tâm hồn chết lặng ở một vùng trời đẹp như tranh vẽ. Bắt đầu từ đây, Mũi Né, Phan Thiết ,như một cô gái đầy sự quyến rũ của mình, bừng tỉnh, lay động, hớp hồn du khách gần xa. Và một cuộc chạy đua đầu tư du lịch vào nơi đây nóng như lò lửa. Mũi Né ,Phan Thiết trở thành điểm hấp dẫn để thư giản tâm hồn hoặc đầu cơ.

     

    Người vẽ tranh tường có rất nhiều dịp để ngắm bình minh và hoang hôn của biển Mũi Né. Bởi vì khi bước chân vô Nam mình đã nhập cư thành người Phan Thiết. Nên mọi thứ trở nên quá đỗi thân thuộc, chỉ có điều tôi như "con ngựa bất kham" không dừng lại ở một nơi nào đó. Bàn chân bôn ba khắp nẻo tưởng đã trơ lỳ cảm xúc ,vậy mà lòng vẫn thường ngây dại, mỗi khi trở về để ngắm bình minh hoặc hoàng hôn tại biển quê nhà.

     

    Có một thi sĩ từng ẩn náu tại một gò cao Lầu Ông Hoàng để mỗi đêm hướng mặt ra biển. Thi sĩ Hàn Mạc Tử, kẻ rao bán vầng trăng trong tuyệt vọng( "Ai mơ trăng tôi bán trăng cho/ Không bán đoàn viên, ước hẹn hò"). Tình yêu lung linh nhưng hết sức xa mờ trong hiện thực. Bình minh và hoàng hôn chỉ cách nhau vài canh giờ. Nhưng mấy ai đã chạm được bến bờ của hạnh phúc.

     

    Mãi thơ thẩn trên bãi đá Ông Địa, ngước mặt về phía Lầu Ông Hoàng đang đứng trơ vơ thì bỗng có điện thoại. Hồi hộp mở máy, nghe tiếng bên kia gắt gỏng : Ông hẹn sáng tới vẽ tranh mà giờ không thấy mặt đâu. Liệu có tới không để biết mà chờ. Đúng là ,đang mơ mộng trăng xa hão huyền, thực tế kéo lại mới bừng tỉnh. Hôm nay về đây để kiếm tiền. Có hẹn với ông chủ Nắng Hòn Rơm lúc 7h sáng. Bây giờ đã hơn 8h ,lát tới biết nói gì đây, thật là bẽ mặt.

     

    "Không có mợ thì chợ vẫn đông"- Ông chủ khu du lịch nói như giận dỗi : Anh em bạn bè tôi họa sĩ ,điêu khắc gia cả đống. Ông có duyên với tôi thì hợp tác. Nhiệm vụ của ông là vẽ cho tôi cái Tháp nước Phan Thiết để khách du lịch ngắm và check in. Người làm thợ vẽ tranh phải nhanh nhẹn một chút ,kiểu lề mề như ông lần sau khỏi hợp tác. 

     

    Bức tranh tường dòng Sông Cà Ty êm trôi như mơ. Thác nước nhô cao như đón vầng trăng kỷ niệm. Từng đọc thơ của Lê Nguyên Ngữ viết về Phan Thiết : "Có một dòng sông chảy mãi chẳng gặp cầu / Để nước dỗi đôi bờ chao mặt sóng". Tranh vẽ gam màu hơi cũ và tối, tôi có cô em gái mới mở Hồ bơi An Nhiên, khu đường Hùng Vương, ông sang đó liên hệ vẽ sao cho sáng sủa tí nhé - Ông chủ Nắng Hòn Rơm nói gịong hơi dịu lại. Vâng ,cảm ơn anh ,e sẽ cố gắng ạ !

     

    Tranh tường vẽ biển Mũi Né, Phan Thiết thì quá nhiều rồi. Nay vẽ nữa liệu có đẹp bằng mọi người không nhỉ ? Bà chủ hồ bơi cười cười tay che miệng: Gớm, anh cứ vẽ theo khả năng của mình là được, hơi đâu mà đi so với thiên hạ. Vẽ xong đo đạc ,tính ra mét vuông, e trả tiền không thiếu xu nào. Bác bảo vệ lấy mấy chai nước lạnh cho thợ vẽ uống nhé!

     

    Buổi chiều cầm tiền định ra biển uống cà phê ngắm hoàng hôn cho thỏa thích. Xong việc muốn đi đâu mà chả được. Vậy mà không xuôi . Có khách Sài Gòn giục : Thợ vẽ đâu rồi ,về sửa lại tranh để mai mốt tôi còn khai trương, thanh toán tiền liền là không thấy mặt ông đâu nữa. Vậy là vội chạy ra bến xe mua vé Phương Trang để ngược lại Sài thành. May vẫn còn chuyến để đi. Nhưng thấy tiếc nuối một điều gì đó. Biển chiều nay chắc đẹp lắm. Ngọn sóng mơ hồ gọi những dấu chân xa.

    Sài Gòn 29/05/2025

    Nguyễn Tâm -Art